Tháng Giêng, mơ về trăng non rét ngọt.
- nguyenminh1706
- Jan 26
- 1 min read

Tết đã rất cận kề, vậy mà ngoài đường chả mấy ai bán hoa (Tết). Năm nay rất khác với những năm trước, ít nhất là hai năm vừa rồi.
Năm nay nhà mình chưng rất nhiều hoa, dù năm kinh tế khó khăn. Chẳng phải vì năm nay giàu hơn mà vì năm nay "nhà" đã khác. Hai năm trước mình chẳng mấy khi ở nhà, quán cà phê mới là "nhà". Ngồi nhẵn mặt viết bài cho tới khi bụng đói meo rồi tấp vào gym tập hì hục. Năm nay ở nhà rất nhiều, vậy nên, mua hoa để mỗi góc cho có không khí, từ phòng khách, phòng ngủ cho tới cả nhà tắm. Góc nào cũng có hoa, nhìn vậy mà vui.
Năm nay khác vì lòng đã nhẹ, chẳng còn trả nợ duyên, chỉ còn (nhiều) chút nợ tiền chưa dứt, hy vọng sẽ sớm hết. Trả đủ nợ, duyên cũng hết, chẳng muốn ghét chi, chỉ chẳng muốn nhắc tới. Năm nay lòng lại chộn rộn vì Tết (chỉ) dành cho những người mình thương và những người thương mình, ba mẹ em trai bạn bè đồng nghiệp. Chẳng dòng nào tả nỗi cảm giác trút bớt một tảng đá đè nặng (tất nhiên vẫn còn những tảng đá khác). Chỉ biết rằng khi nhìn những bông hoa mình mua, tưới đẫm ngoài ban công, nắng sáng những ngày cuối năm hắt vào, lòng chộn rộn chợt nhớ đến "Tháng Giêng, mơ về trăng non rét ngọt" của Vũ Bằng.
(Nguyên Minh the Dreamer)
Comments